Tháng 7 - Sinh nhật 50% dân số trong nhà. Con gái vui vì có một tiệc chúc mừng nho nhỏ ấm cúng tại nơi con thích. Mẹ gần như quên ngày sinh của mình, về đến nhà mở cửa thấy hai con chờ sẵn với hộp quà dành tặng mẹ trên tay mua từ tiền tiết kiệm quà sáng. Cảm ơn các con, chính các con mới là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất cho mỗi ngày sinh của mẹ trong suốt quãng đời còn lại. (Lặng người khi con hỏi : Sinh nhật bà ngày nào vậy mẹ ? Ừ nhỉ bao năm nay chỉ ngày 8/3 hoặc 20/10 là nhớ đến mẹ, còn sinh nhật mẹ thì... dù vẫn biết mẹ sinh vào tháng 3 của cái năm dịch đói làm chết bao nhiêu người ấy. Không bao biện cho tội lỗi của mình, chỉ băn khoăn : Liệu có tế nhị không khi nhắc rằng mẹ đã thêm một tuổi . Người già hay nghĩ xa xôi lắm.)
Tháng 7 - Loay hoay dọn, chuyển nhà. Chạy đôn đáo cả tháng 6 không tìm mua được căn nhà như ý. Một người bạn gõ đầu : ngốc ạ, sao lại đi mua nhà đúng lúc đất đai Hà Nội đang sốt thế cơ chứ. Bạn đâu có biết cái đầu của khổ chủ cũng đang sốt sình sịch hơn thế khi chủ nhà bất ngờ thẽ thọt : " Chị ơi, em cần lấy lại nhà..". Dưng mà, quả thật trong cái rủi lại có cái may. Nơi mới đến các con đều thích. Ưu tiên hàng đầu là gần trường học của các con, còn mẹ đi làm xa chút, chuyện nhỏ.
Tháng 7 - Công việc bộn bề, thu nhập tăng chút đỉnh.Khoản chi nhiều hơn, tất nhiên đã được định sẵn. Vẫn nguyên tắc thứ tự ưu tiên cho việc học của con. Trao đổi, bàn luận, cân nhắc và để con tự suy nghĩ mấy tháng, cuối cùng con cũng quyết định sẽ thi vào khoa tài chính ngân hàng của Đại học Hà Nội. Mẹ ủng hộ vì thấy phù hợp với học lực, sở thích và cả tính cách của con. Quan trọng là con đã biết sau này con muốn làm nghề gì. Mẹ tin sự lựa chọn của con là đúng.
Tháng 7 - Vài chuyện không vui, bỏ qua. Do mình thì cần điều chỉnh bản thân. Còn do người khác ư: Chuyện bình thường của cuộc sống ai ai cũng gặp phải. Nguy quá: Béo, béo, béo. Giảm cân ngay lập tức. (Ôi trời là khó, ai có bí kíp gì không giúp mình với). Cận ngày cuối cùng của tháng nhận được cuộc gọi: Lên BTC Thành ủy nhận giấy báo thi. Chạy như bay, mừng húm. Chờ đợi cuộc gọi này đã hơn một năm rồi giờ mới thấy. Lúc nào mình cũng muốn được học tiếp, trước là lấy kiến thức cho mình, sau là làm gương cho con. Tuy nhiên vẫn phải thành thật để tự nhận rằng, cái gương này còn lờ tờ mờ lắm lắm.
Khép lại nhé tháng 7. Nào cùng chạy đua vào tháng 8.